Cận kề ngày cưới, cô dâu xinh đẹp suýt bị hủy hôn vì chồng tàn tật.
Kiều Quang Đô, sinh năm 1994, bị khuyết tật bẩm sinh từ nhỏ, khiến nhiều người ngạc nhiên khi anh quyết định kết hôn. Nhiều người chỉ trích cô dâu vì cho rằng cô tự làm khổ mình, trong khi một số khác cho rằng nhờ gia đình chú rể giàu có nên mới lấy được vợ xinh. Đô sống tại xã Nhật Tựu, Kim Bảng, Hà Nam, phải đối mặt với căn bệnh khiến đôi chân không phát triển. Gia đình đã đưa anh đi chữa trị nhiều nơi nhưng không thành công. Anh lớn lên với mặc cảm tàn tật, cuộc sống gắn liền với xe lăn và thường cảm thấy buồn chán vì ít ra ngoài. Trong mơ ước, Đô chỉ muốn được chạy nhảy như bạn bè.
Từ nhỏ, Đô đã nhận thức được cuộc sống của mình sẽ khó khăn, đặc biệt trong tình duyên vì anh nghĩ không ai chấp nhận một người khuyết tật như mình. Vợ anh, Nguyễn Thị Thảo, sinh năm 1996, kể rằng họ quen nhau qua chị họ. Ban đầu, họ chỉ trao đổi số điện thoại và trò chuyện như bạn bè, nhưng rồi lại nảy sinh tình cảm. Thảo cười khi nhắc đến những kỷ niệm và cho biết lúc đầu cô không nghĩ sẽ yêu Đô, nhưng dần dần, qua những cuộc trò chuyện hàng ngày, cô đã yêu anh lúc nào không hay. Tình yêu của họ khác biệt; không có những buổi hẹn hò lãng mạn hay những khoảnh khắc riêng tư, mà thường có người thứ ba đi cùng trong những lần họ gặp nhau.
Tình yêu của đôi vợ chồng trẻ Thảo và Đô nhẹ nhàng như những tin nhắn mùi mẫn gửi cho nhau. Do Đô di chuyển khó khăn, họ hiếm khi đi chơi một mình, thường có người thứ ba đi cùng để giúp đỡ. Mối tình này phải vượt qua nhiều thử thách, đặc biệt là sự phản đối từ gia đình Thảo. Đám cưới của họ không được ai ủng hộ, vì bố mẹ Thảo lo sợ con gái sẽ gặp khó khăn như bố của cô. Là chị cả trong gia đình có hai chị em, Thảo thường giấu kín chuyện tình cảm, vì ngại chia sẻ với gia đình. Dù bố Thảo là người thương yêu con cái, ông vẫn cương quyết ngăn cấm mối quan hệ này.
Bạn bè và hàng xóm của Thảo thường bàn tán về việc cô yêu đương quá dại dột. Khi bị bố mẹ tịch thu điện thoại và nhốt trong nhà, Thảo vẫn khóc lóc vì nhớ người yêu. Dù bị đánh đập và chửi mắng, trái tim cô vẫn kiên định. Cuối cùng, sau nhiều nỗ lực, bố mẹ Thảo đồng ý cho hai người yêu nhau, dẫn đến đám cưới hạnh phúc sau 5 tháng. Gia đình vui mừng ủng hộ tình yêu của họ, đặc biệt là mẹ của Đô, người chồng của Thảo. Hiện tại, Đô mở tiệm sửa chữa điện thoại, còn Thảo ở nhà hỗ trợ chồng. Tuy nhiên, đến ngày đón dâu, bố mẹ Thảo vẫn chưa chấp nhận con rể.
Sát ngày đón dâu, bố Thảo định hủy hôn vì lo lắng cho con gái. Dù vậy, họ hàng đã khuyên ông cho Thảo kết hôn với người cô yêu sau 5 tháng tìm hiểu. Thảo hiểu hôn nhân cần gắn bó lâu dài, và mọi thứ giữa họ vẫn bình thường, ngoại trừ việc chồng không đi lại được. Đám cưới diễn ra với nhiều lời chúc mừng, nhưng cũng có những lời chê bai, cho rằng Thảo không khôn ngoan khi chọn người tàn tật, hay rằng cô lấy chồng vì tiền. Trước đó, Thảo làm công nhân với mức lương thấp, nhưng sau khi cưới, chồng khuyên cô nghỉ việc để cùng xây dựng tổ ấm.
Thảo chia sẻ rằng cô sống cho bản thân và không quan tâm đến ý kiến của người khác. Cô khẳng định việc lấy chồng vì tiền là sai, vì gia đình cô làm nông vất vả, còn nhà chồng cũng không khá giả. Họ yêu nhau chân thành và quyết định tiến tới hôn nhân. Khi tôi hỏi về việc kết hôn sau chỉ 5 tháng yêu nhau, cô cho rằng đó không phải là quá nhanh.





Source: https://afamily.vn/tan-luc-don-dau-co-gai-xinh-dep-lay-chong-tan-tat-suyt-bi-huy-hon-20151231021124367.chn